Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012

CAMBODIA VẪY GỌI!

-->

Từ phải qua: mình, ca sĩ Hoàng Lan, chị Men Sam An-Phó Thủ tướng thường trực Vương Quốc Cambodia
Mới về tới nhà mấy ngày chưa kịp hoàn hồn sau chuyến đi nhiều trắc trở và xui rủi kéo dài hai tháng thì nhận được lời mời mới của bà chị nuôi Men Sam An người Cambodia rủ về thăm chốn cũ.
CAMBODIA! CAMBODIA!
Mấy tiếng ấy cứ như chuông gió lanh canh trong tâm tưởng…

  Angkor Wat  là một ám ảnh muôn thuở với mình thế mà mãi đến 2004 mới có dịp thăm viếng, và trong một chuyến đi vội vã: chỉ trong 10 ngày mà đi bằng đường bộ từ Phnom Penh lên Siemreap  rồi qua biên giới Thailand, trở lại Cambodia, vòng xuống tận Sihanouk Ville, rồi lên Battambang, đi Kandal và cuối cùng trở lại Phnom Penh. Đi rất sướng, bằng 2 chiếc Pajero mới cứng của chị Men Sam An (lúc ấy là Đại biểu Quốc Hội Cambodia, Chủ tịch Hội Phụ Nữ – giờ đã là Phó Thủ tướng thường trực Vương quốc Cambodia rồi...) . Xe gắn biển số đặc biệt của chính phủ Hoàng gia nên không bao giờ bị phiền nhiễu. Ngủ nghỉ, ăn uống thì có bà xui của chị Sam An, vốn là doanh nhân ngành đá quý có phần hùn trong hầu hết các khách sạn lớn khắp Cambodia, bao thầu. Chỉ tiếc là không có thời gian để lang thang nghiên cứu và nhất là không có mang máy ảnh theo (hình được con chị Sam An chụp rồi copy cho).

 Trước đấy, mình có dịp tiếp gia đình chị Sam An và bạn chị tại Saigon cả tháng, đưa ra cả Nha Trang chơi, hơn nữa còn là được bà “tộc trưởng” Sam An nhận làm em nuôi, nên qua đấy thân thiết với mọi người như trong gia đình.
 Thời gian sống gần cả năm ở Phnom Penh, mình làm khách (nói cho oai chứ thực ra là ăn chực, ở đậu he he…) ở nhà chị Sam An. Gia đình chị sống trong một biệt thự vườn cách xa trung tâm thủ đô. Chị rành tiếng Việt, và mình giao tiếp với chị là chính. Chị quý mình lắm, đi đâu cũng dẫn theo, kể cả vào Quốc Hội, còn kêu mình đổi quốc tịch sang Cambodia để làm trợ lý cho chị. Có điều là mình ngu quá học tiếng Miên mãi mà không vô he he... Người trong nhà thì không biết tiếng Việt, còn tiếng Anh thì chỉ 1-2 người biết chút đỉnh (Lúc ấy mình cũng chẳng khá gì hơn…) Họ là một tập thể 3 gia đình đi đâu làm ăn gì cũng có nhau. Chồng chị Sam An trước là Bí thư  TW Đoàn Thanh niên nhưng thích vui thú điền viên nên sớm về hưu và sống lặng lẽ trong nhà với những hồi ức kinh hoàng thời Khmer Đỏ. Vợ chồng chị Leu và chị Ly là bạn thân từ thời cả ba gia đình còn rất khốn khó ở Battambang, cả 6 người là những kẻ sống sót trong cái nhúm ít ỏi chỉ vài mươi người ở một trại tập trung của Khmer Đỏ được bộ đội Việt Nam cứu sống năm 1979. Năm 2004, chị Leu đã là một bà trùm đá quý của Cambodiacòn chồng chị Ly là Đại tá Cục trưởng Cục Hậu Cần của Quân đội Hoàng Gia Cambodia.
  Năm ấy mình rời Cambodia với một “trái tim không ngủ yên” he he… Mình và SokNy  yêu nhau thắm thiết. Nhưng mình cầm tinh Con Ngựa ham chơi, ham đi. Cưới nàng, buộc chặt chân tù túng ở đấy thì không phải cái mà mình mơ ước… Cuối cùng, chia tay với cái hẹn nếu 5 năm sau gặp lại nhau mà vẫn còn phòng không thì sẽ cưới.
Nàng SokNy của mình ngày ấy...

  Hình ảnh hai đứa dắt tay nhau lang thang trên những hè phố vắng vẻ của Phnompenh sau những cơn mưa  đêm mùa hạ giờ là những hồi ức buồn bã. Nó ngăn cản mình trở lại cái thiên đường nhiệt đới ấy suốt nhiều năm qua. Giờ đã đến lúc đối mặt với số phận.
  Trở lại Cambodia thôi!

Từ phải qua: Chị Ly, Chị Sam An, Hoàng Lan, Chị Leu và mình trên đường đi Nha Trang 2004


Hoàng Cung Cambodia

Chùa Bạc
Ở Angkor Wat
Khu Casino biên giới với VN năm 2004

Trong Bảo tàng Quốc Gia Cambodia

Trong Bảo tàng QG



Quán cafe ưa thích của mình ở Nam Vang

Đồi bà Penh - người sáng lập Phnom Penh


Bên trong chùa bà Penh

Tháp bà Penh


Trường của trẻ em Việt Kiều ở Nam Vang


Coi Bói

Quảng trường Hoàng Cung

Bên bờ sông bốn mặt

không đề

Chị Lêu, Sam An và Hoàng Lan trong chuyến đi chơi biển Nha Trang bằng tàu du lịch


Tắm giữa biền thế này mới thích. Còn có quầy bar nổi phục vụ rượu nho Phan Rang nữa

ở Viện Hải Dương Học

Vợ chồng chị Ly

Chị Sam An và chị Leu

Anh Ly, Cục trưởng Hậu cần Cambodia khoái một nông trại trồng nho thế này. Mình có cố vấn cho anh làm một cái ở trên đường đi Sihanouk Ville. Giờ chắc nho có trái rồi.

Apsara này làm mình nhớ cái đêm SokNy múa ở Angkor Wat

Bảo tàng Quốc Gia Cambodia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét