Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

30 - 4 - 1975

    Ngày ấy khắc ghi đậm nét trong trí óc non nớt của đứa bé học lớp Ba và có thể không bao giờ phai nhoà.
,,, Tôi sẽ không bao giờ quên cái hầm trú ẩn nổi ở gian nhà giữa, ba tôi kê cao mấy tấm ván rồi chất bao cát trùm lên bốn phía chỉ chừa một lỗ  nhỏ vừa một người chui lọt, mỗi khi có báo động pháo kích cả nhà chui tọt vào trú trong đó. Bọn nhóc chúng tôi ngây thơ thích thú với trò chơi đó không cảm nhận nỗi sợ hãi của người lớn trong nhà những tháng đầu năm 1975 đó...

... Tôi sẽ không bao giờ quên cái buổi sáng sớm ba tôi đang đạp xe "đòn giông" * chở hai anh em tôi ; bỗng ông quýnh quáng quăng xe tha hai đứa nhảy vào núp sau cái cột điện khi vài trái đạn pháo rơi nổ cách đó vài trăm thước...
... Tôi sẽ không bao giờ quên cái tiếng thốt mừng vui đến nghẹn ngào của ba tôi khi nghe radio phát lời tướng Dương Văn Minh buổi trưa ngày 30 - 4 - 1975... "HOÀ BÌNH RỒI!"

   Tired with the wars... simply likes that!
   Cầu mong quê hương tôi không bao giờ còn bị cày nát bởi đạn bom!
          Viết cho Ngày trở thành dấu mốc lịch sử
         
                     NP


Chú thích: * xe đòn giông = xe đạp sườn ngang

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

NEVER QUIT

when your salaries are low and your debts are too high;
you would want to smile but you 'd have to sigh.
when care is making you down a bit,
rest if you need to but do not quit
life is hard with its own twists and turns,

as sometimes, every one of us learns
when many failure turns inside out,
when you could... have won if you had turnd about
do not give up even when steps are slow,
you just may succeed with another blow.
success comes from failure on the inside to out,
with that silver tint in the clouds of doubt,
you may never tell how close you are,
it could be never even if it feels so far,
so stick with your greatest, strongest and hardest hit.
it's when things seem worse that you should not quit!

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

TRUYỆN CHƯỞNG

-->
Mấy ngày rồi không có việc gì làm, nằm xem chồng đĩa phim bộ kiếm hiệp của anh Hùng lãnh sự mang từ Việt Nam qua. Nhớ thời mới ra trường đầu thập niên 90 thế kỷ trước, mướn căn phòng trọ tồi tàn trên nóc một cao ốc ở góc đường Lý Tự trọng – Đồng Khởi. Một bữa ngồi trên nóc tháp nước nhìn xuống Nhà thờ Đức Bà tán gẫu với Sơn. Hai thằng ngồi mơ tới một ngày truyện Kim Dung được dựng hoành tráng với cảnh thật chứ hổng phải kiểu trong phim trường như của Hongkong. Thế mà giờ Trung Quốc đã có phim như thế rồi.

    Đã từng có thời tui mê truyện Kim Dung khủng khiếp. Hình như tui biết truyện chưởng Kim Dung từ thời mới biết đọc sách. Chỉ là thằng nhóc lớp Ba mà đã biết “blackmail” ông anh để coi ké mấy cuốn truyện chưởng mà ảnh lén mướn về xem và giấu ba tui trên nóc nhà. Dĩ nhiên là chẳng thể xem hết trọn bộ vì làm sao xem nhanh bằng ông anh học lớp 11 he he… Tuy thế những cái tên Lệnh Hồ Xung, Quách Tĩnh, Đoàn Dự đã bắt rễ trong đầu óc non nớt của tui. Sau 1975, truyện Kim Dung bị xếp vào loại văn hoá độc hại nên bị tiêu huỷ. Độc thì độc chứ bọn học trò cấp hai tụi tui hễ đứa nào nhà còn sót được một cuốn “chưởng” dù tả tơi nhàu nát cách mấy vẫn được bạn bè săn đón trọng vọng, muốn gì được nấy…
   Khoảng năm 1990, được mấy tên nhóc em đứa bạn mách, tui tìm được một kiosk cho thuê truyện ở đầu một con hẻm nơi ngã ba Phan Đăng Lưu – Trần Huy Liệu. Đó là sách photocopy  bọc bìa bằng giấy dầu. Nhiều trang bị rách mất đọc mà tức anh ách. Mãi đến năm 1995, tình cờ vào hiệu sách cũ chớp được trọn bộ Thiên Long Bát Bộ bản gốc, còn nguyên vẹn không thiếu trang nào, sướng muốn chết. Số phận bộ sách đó cũng ly kỳ. Tôi không còn nhớ nổi tên nhà xuất bản, nhưng còn nhớ rằng bộ truyện đó thực ra là hai bộ do hai nhà xuất bản ấn hành. Nhà xuất bản đầu sau khi in 5-6 tập đầu bị phá sản, và nhà xuất bản thứ hai in nối tiếp các tập sau với tựa khác. Thiên Long Bát Bộ và Lục Mạch Thần Kiếm (không nhớ tựa nào in trước). Sau 1975, bộ sách “độc hại” này thay vì bị tiêu huỷ thì lại được … đưa ra Bắc lưu vào một thư viện cấp tỉnh (hình như Thanh Hoá). Đến thời mở cửa, chắc có vị nào thanh lý nên nó lại trở vô Nam. Khi tui mua, bìa trong và một số trang của tất cả các tập đều có đóng dấu “Thư Viện tỉnh X”. Giá bộ sách này ngày đó khoảng 2 chỉ vàng (rất lớn so với thời giá 1995). Tui đọc đến thuộc lòng cả bộ sách luôn. Sau này có lần thử, thì ra tui thuộc làu cả mấy bộ Thần Điêu đại hiệp, Anh hùng xạ điêu và Tiếu ngạo giang hồ nữa. Đi cá độ truyện chưởng, tui có một tuyệt chiêu bất khả chiến bại: “Đông Phương Bất Bại tên thật là gì?” he he

  (còn tiếp)