Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

30 - 4 - 1975

    Ngày ấy khắc ghi đậm nét trong trí óc non nớt của đứa bé học lớp Ba và có thể không bao giờ phai nhoà.
,,, Tôi sẽ không bao giờ quên cái hầm trú ẩn nổi ở gian nhà giữa, ba tôi kê cao mấy tấm ván rồi chất bao cát trùm lên bốn phía chỉ chừa một lỗ  nhỏ vừa một người chui lọt, mỗi khi có báo động pháo kích cả nhà chui tọt vào trú trong đó. Bọn nhóc chúng tôi ngây thơ thích thú với trò chơi đó không cảm nhận nỗi sợ hãi của người lớn trong nhà những tháng đầu năm 1975 đó...

... Tôi sẽ không bao giờ quên cái buổi sáng sớm ba tôi đang đạp xe "đòn giông" * chở hai anh em tôi ; bỗng ông quýnh quáng quăng xe tha hai đứa nhảy vào núp sau cái cột điện khi vài trái đạn pháo rơi nổ cách đó vài trăm thước...
... Tôi sẽ không bao giờ quên cái tiếng thốt mừng vui đến nghẹn ngào của ba tôi khi nghe radio phát lời tướng Dương Văn Minh buổi trưa ngày 30 - 4 - 1975... "HOÀ BÌNH RỒI!"

   Tired with the wars... simply likes that!
   Cầu mong quê hương tôi không bao giờ còn bị cày nát bởi đạn bom!
          Viết cho Ngày trở thành dấu mốc lịch sử
         
                     NP


Chú thích: * xe đòn giông = xe đạp sườn ngang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét